chợt đó của anh khiến cô có chút hoảng hốt, ngón tay bỗng cứng đờ. Nửa giây sau cô mới hơi nghiêng đầu, chỉ nhìn thấy hình bóng cao lớn không rõ ràng của anh.
Lần này tới lượt cô im lặng, nở một nụ cười đầy chế giễu, mở cửa rồi đi thẳng không hề ngoái đầu lại.
Mấy t
máy chạy bộ điện và
giàn tập tạ
bàn bóng bàn
rò tình một đêm này lúc nào đàn ông cũng là kẻ săn mồi, sau đó lại dương dương tự đắc vì thành quả đạt được sau một đêm. Cô, Tố Diệp, muốn dùng chính cách này để nói với anh ta rằng: Đừng mừng thầm, đắc ý một cách mù quáng, là bổn cô nương đây “ăn”