Doãn Tiểu Mạt choáng váng lăn lộn trên giường, vừa phát sốt vừa bị đau bụng kinh, đau đến chết đi sống lại.
Di động chợt rung lên, hình như có tin nhắn, cô lười chẳng buồn xem, tiếp tục nằm ngơ người trong chăn. Một lát sau, di động lại rung liên tục, xem ra chưa đạt được mục đích thì chưa dừng. Doãn Tiểu Mạt chật vật móc điện thoại dưới cái gối ra, nhìn cái tên đang nhấp nháy trên màn hình: Lương Băng.
(ẹc,
máy chạy bộ điện và
bàn bóng bàn
mình chả để di động dưới gối thế này đâu, sợ chết ==)
“A lô.” Giọng Doãn Tiểu Mạt khàn khàn vang lên.
“Ốm đấy à?”
“Vâng.”
“Lên weibo (*) đi!” Lương Băng đơn giản thốt ra mấy chữ, “Bảo đảm xem xong khỏi bệnh không cần thuốc!” Nói xong, cô cúp máy.
(*) weibo: trang mạng xã hội của Trung Quốc, tương tự như Facebook, Zingme,…